Review Người khổng lồ ngủ quên – Câu chuyện của những con người


Sự sống là thế nào? Cái chết là gì? Điều gì sẽ cứu chuộc những tâm hồn lạc lối? Có nên đánh thức những ký ức ngủ quên? Đã bao giờ bạn thắc mắc những điều ấy chưa? “Người khổng lồ ngủ quên” chính là sách bất cứ ai cũng nên đọc vì câu chuyện của nó lại là câu chuyện của tất thảy chúng ta, câu chuyện của những Con Người.

“Người khổng lồ ngủ quên” là câu chuyện của những người mong muốn được nhớ lại, nhưng cũng là của những người khao khát được quên đi.

Câu chuyện kể về hai vợ chồng già, cụ ông tên Axl và cụ bà tên Beatrice, họ sống với nhau vô cùng hạnh phúc trong một khu làng thường dân. Nhưng sau vẻ ngoài bình yên ấy, họ nhận ra tất cả mọi người, kể cả họ, đều có khả năng lãng quên quá khứ một cách khác thường. Khi cụ trai tỉnh dậy sau một đêm không có ánh nến, bình minh tỏa nắng xuống ngôi nhà mộc mạc của họ, cụ nhớ lại một số chuyện lạ lùng, cụ phát hiện các mảnh ký ức trao đảo bắt đầu gắn vài mảnh nhỏ lên bức tranh chung. Hai cụ bỗng phát hiện ra mình có một đứa con trai ở làng bên, và quyết định lên đường phiêu lưu đi tìm đứa con ấy vì chắc hẳn nó đang nhớ hai cụ lắm rồi. “Anh không hề nhớ nét mặt con,” Axl nói. “Hẳn là vì màn sương ấy. Có rất nhiều thứ anh sẵn lòng vui vẻ mà quên đi, nhưng thật tàn nhẫn làm sao khi chúng ta không nhớ chút nào về một điều quý giá đến thế.” Cuộc hành trình của họ là cuộc hành trình tìm người con cũng là tìm lại ký ức.

Review Người khổng lồ ngủ quên
Review Người khổng lồ ngủ quên

Nếu ông bà Axl muốn tìm lại ký ức thì ngược lại, hiệp sĩ già Gawain, người đã dành cả cuộc đời để bảo vệ con rồng Querig, bởi hơi thở của nó khiến mọi người không thể nhớ được những điều đã xảy ra. Nếu đôi vợ chồng già trăn trở “thế giới mới kỳ quặc làm sao, khi người ta có thể lãng quên những người họ mới gặp hay những gì mới vừa xảy ra ngày hôm qua hay hôm kia mà thôi” thì hiệp sĩ lại day dứt chính vì quên đi mà mọi người sống trong hòa thuận, không hại lẫn nhau. Kí ức là một người khổng lồ ngủ quên, nhưng “người khổng lồ từng bị chôn kín thì nay đã bắt đầu cựa quậy. Khi chẳng bao lâu nữa hắn thức dậy, và nhất định hắn sẽ thức dậy…” hận thù sẽ lại hiện hữu, xung đột, chiến tranh sẽ nổ ra, mặt đất sẽ nhuốm màu u buồn của chém giết. Sau cùng tất cả ký ức không phải là cái để nhớ hay cần quên đi mà là chấp nhận và đối diện dù đôi khi thật khó khăn. Bởi “một vết thương lâu mới lành, nhưng cuối cùng đã lành trở lại”. Đôi vợ chồng ông bà Axl đã sống gần trọn cuộc đời, họ đã yêu thương nhau, sống vì nhau ngay cả khi chẳng nhớ được tình yêu của họ có tự bao giờ, ngay cả khi họ nhớ lại những kỉ niệm buồn. Hóa ra kí ức không đáng sợ, điều đáng sợ là những gì con người làm khi đối diện với nó.

Kazuo Ishiguro có lối kể chuyện chậm rãi, dường như việc ông chọn hai nhân vật dẫn dắt câu chuyện là hai ông bà lão cũng đã thể hiện ngay từ đầu ông không muốn câu chuyện của mình gấp gáp, chuyến phiêu lưu của ông dọn ra phải thật từ tốn và những điều bí ẩn cũng phải đến tận cuối cuốn sách mới được hé mở. Được bao bọc trong một không khí huyền ảo, có phần cô độc, chuyến đi của Axl và Beatrice dĩ nhiên khiến tôi tò mò và không rời mắt theo dõi và hồi hộp không biết điều gì chờ đợi ở phía trước. Dù được viết không chút vội vàng nhưng “Người khổng lồ ngủ quên” vẫn là một cuốn sách hấp dẫn, được kể theo một phong cách rất riêng của Kazuo Ishiguro, câu chuyện luôn giữ được nhịp điệu nhất định của nó cùng với những tình tiết đắt giá và những cú xoay chuyển bất ngờ.

Đọc nhiều sách văn học, truyện trinh thám hay nhất tại waka.vn

Comments

comments