Giới thiệu truyện Muốn phi thăng thì yêu đi – Long Thất


Review truyện Muốn phi thăng thì yêu đi – Long Thất

Bữa nọ đọc được một hố mà thích quá vẫn cam lòng nhảy xuống >-< Có điều cái hố “Muốn phi thăng thì yêu đi” này đã được hứa lấp nên không lo mấy. Truyện hay lắm nè, mấy bạn may nhảy với mình đi :))))

1. Thông tin truyện Muốn phi thăng thì yêu đi

Tên truyện: Muốn phi thăng thì yêu đi
Tác giả: Long Thất
Thể loại: Đam mỹ, Cường cường, 1×1, tiên hiệp, tu chân, thanh mai trúc mã, hệ thống, song khiết, chủ thụ, hỗ sủng, HE


Văn án:

Thẩm Thanh Huyền là Liên Hoa Tôn Chủ, trâu bò tới mức chút nữa là phi thăng.
Cố Kiến Thâm là Ma tôn Cửu Uyên, cũng bá tới mức chút nữa là hủy diệt tam giới.
Tất cả mọi người đều cho rằng Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến Thâm gặp nhau nhất định sẽ đại chiến tam giới, hai người họ đấu tới ta chết ngươi sống mới thôi.
Mãi đến khi Thẩm Thanh Huyền bế quan trăm năm, chạm tới thiên cơ.
Thiên cơ nói rằng: Vạn năm ở giới tu chân không một ai phi thăng, nguyên do thang trời sụp đổ, phương pháp duy nhất để xoay chuyển chính là hành sự theo ngọc giản này.
Ngọc giản thượng thư:
Thứ nhất, gặp mặt Cố Kiến Thâm.
Thứ hai, cùng uống cùng say với Cố Kiến Thâm.

Thứ mười ba, xin vì Cố Kiến Thâm cởi áo tháo đai.

Thứ hai mươi mốt, cùng hưởng đêm xuân với Cố Kiến Thâm …
Thẩm Thanh Huyền: “……”
—-

Tưởng là nhất kiến chung tình, nhưng thật ra lại là khắc cốt ghi tâm.

Truyện hay, đọc ở đây nè: CLICK VÔ ĐÂY!

2. Review truyện Muốn phi thăng thì yêu đi

Một câu chuyện thật sự khiến mình đọc xong vẫn còn bối rối vì không biết nên gọi nó là truyện ngọt hay ngược, bi hay hài, cẩu huyết hay không cẩu huyết.

Chuyện kể về hành trình dời gạch sửa thang trời là chính mà yêu đương là mười của hai lão nam nhân vạn vạn năm as know as Tôn chủ Thiên Đạo cùng Ma tôn Tâm Vực. Nghe qua thì thấy thật máu chó, thật ngược, chắc chắn thật bi thương dằn vặt lẫn nhau đúng hông? Ờ, thật ra hông, mạch não không chỉ của hai nhân vật chính mà của tất cả các nhân vật xuất hiện trong truyện đều chập chen một cách thật đặc sắc, cua gắt một cách thật quyết liệt làm quần chúng rơi hết mũ bảo hiểm xong còn không biết rơi ở đâu.

Rõ ràng mang tiếng là tu chân nhưng qua những lần nhập thế hai anh lại play hết con mẹ nó tất cả các map khác của đam mỹ, từ “tiểu thư” khuê các x nhân sĩ giang hồ, cung đình hầu tước tranh quyền đoạt vị quyền thần khuynh quốc x tiểu hoàng đế, từ vương tử tiền triều nghịch tập trả nợ nước thù nhà xong nhảy mẹ nó sang map hiện đại hắc bang ngụy phụ tử, cuối cùng còn đá phát tới tương cmn lai mecha, người x AI. Tác giả mà hứng lên viết dài nữa dám có luôn map tinh tế cơ giáp ABO lắm chứ đùa à!? Thật là đọc một bộ thôi cứ ngỡ đang đọc chục bộ khác nhau trải dài mọi thể loại.

Theo quần chúng tóm tắt lại những lần nhập thế của công thụ thì nó ngắn gọn thế này: ngược công, sau đó ngược thụ rồi ngược công gấp đôi. Nhưng nhìn hai lão đầu vạn vạn tuổi yêu nhau theo cách học sinh mẫu giáo, rồi lại yêu nhau theo cách học sinh tiểu học, rồi tiếp tục yêu nhau theo cách thiếu niên mới lớn nó rất là thú dzị, nên cuối cùng chả biết gọi là ngược hay ngọt, bi hay hài.

Cho dù nhập thế rất ngược là vậy nhưng mình vẫn vớt vác lại được niềm tin để lết qua và vá lại con tim đang vỡ vụn ầm ầm là hai anh chỉ đang diễn, thêm chút tình thú í mà, còn tại tu chân giới họ yêu nhau, bên nhau, ngàn vạn năm rồi, không gì chia cắt nổi, dù từng quên mất nhau, từng xa nhau, từng tan vỡ, từng thất vọng, nhưng tình yêu của hai người vẫn vẹn nguyên, nó lặng lẽ bám rễ vào sâu trong linh hồn, để rồi dù ngàn vạn năm sau, khi “lần đầu” nhìn thấy nhau thì tình yêu ấy lại điên cuồng sinh trưởng, ra hoa kết quả, khiến họ lại “nhất kiến chung tình”. Dù là tình yêu thuần khiết của hai thiếu niên hay lúc ngàn tuổi, của thanh niên hai mươi hay hai lão đầu vạn vạn tuổi, nó ở đó, vẫn vẹn nguyên nhưng thuở ban đầu.

Như “lần đầu tiên” Liên Hoa Tôn Chủ và Đế Tôn Cửu Uyên gặp nhau nơi Tinh Hải, cả hai chính là khoát trên người y phục mà đối phương thích nhất, vì một lời hứa ngàn vạn năm trước, tưởng đã bị lãng quên từ lâu nhưng lại hóa thành chấp niệm khắc sâu trong tận xương tủy, vùi trong tâm khảm, trở thành một thói quen mà chính bản thân còn không thể lý giải.

Truyện còn có couple phụ tiểu đồ đệ Mộc Huân nhà thụ và tướng quân Loạn Ưng nhà công khá là gì và này nọ, công quân vì bạn Loạn Ưng này mà bị ai kia cười nhạo năng lực đặt tên, khi rõ ràng là sói mà lại đi gọi là ưng. Hai bạn này vì một gút mắc mà hiểu lầm rồi lôi nhau ra ngược mấy vạn năm, cũng một phần vì tính cách Mộc Huân quá cố chấp và thiếu mấy phần dũng khí để đối mặt, để tin tưởng người trong lòng như sư tôn y nên mới bỏ lỡ nhau. Cuối cùng mọi chuyện được hóa giải, ai về nhà nấy, vui cả làng.

Ngoài ra truyện xây dựng thế giới rất hoàn chỉnh và chi tiết, cùng dàn nhân vật phụ, phụ của phụ, nhân vật quần chúng, người qua đường A đều đặc sắc và siêu đang yêu, ai cũng được khắc họa rõ nét và có cá tính riêng, từ hai vị sư phụ, dàn sư huynh, đồ đệ đồ tôn của thụ, hộ pháp tướng quân nhà công, cho tới những nhân vật đóng vai cha mẹ bạn bè trong nhưng lần nhập thế, đến cả vị sư tỷ vô danh chỉ nói đúng một câu thoại đều siêu siêu đáng yêu, đều xứng đáng được hưởng happy ending.

Hố có đào có lấp, không chôn lôi, vấn đề có đặt ra có giải quyết, nguồn gốc đầu đuôi mọi việc đều rõ ràng, không khiến người đọc khó chịu, đọc xong khá là… an lòng. Này nhảy hố cùng mình đi nào!!!

Đọc thêm:

>>> Review truyện Quân có bệnh không – Như Tự Ngã Văn

>>> Xem Review truyện: Rượu Chàng Tiên – Tiêu Đường Đông Qua

Comments

comments