Review truyện Khế tử – Dịch Tu La


Khế tử – Dịch Tu La, review truyện đam mỹ hay

Nếu bạn muốn tìm một câu truyện đam mỹ nào lạ lạ để thay đổi không khí nhàm chán khi có quá nhiều truyện trong khi truyện hay lại ít, “Khế tử” là một gợi ý không tồi đấy. Thực ra lúc mới đầu nhảy hố mình có hơi chần chừ vì không hợp gu mình lắm, nhưng càng đọc về sau càng hay. Nhiệt liệt đề cử nhé!

1. Sơ lược thông tin truyện

Review truyện Khế tử – Dịch Tu La

Tên truyện: Khế Tử
Tác giả: Dịch Tu La
Thể loại: Đam mỹ, kiếp trước kiếp sau, concept lạ, khoa học viễn tưởng, chủ thụ, HE.
Độ dài: 187 chương + 1 phiên ngoại
Editor: Windy
——
Văn án:

Tại Thiên Túc tinh xa xôi, có một loại sinh mệnh đặc thù có trí tuệ đang sinh sống. Họ không có tuổi thơ, không có cái chết, kí ức của họ được bảo lưu từ kiếp này sang kiếp khác. Họ được gọi là Thiên Túc nhân.

Họ được ban thứ sức mạnh khiến mọi người e sợ. Thế nhưng cái giá của nó cũng không hề rẻ. Các Thiên Túc nhân khi tìm thấy đối tượng phải trải qua một nghi thức thiêng liêng, cũng vì nghi thức thành mà chính thức trở thành người trưởng thành dưới cái tên: khế chủ và khế tử. Mà nó chính là mở đầu cho một chuỗi bi kịch.
——–

Đọc truyện đam mỹ hay nè: CLICK VÀO MÌNH NHA!

2. Review truyện Khế tử

Đên phần quan trọng rồi nè, mình sẽ bắt đầu ngay luôn nè! À mà lưu ý là có spoil đấy nhé!

Mở đầu câu truyện chính là những thiếu niên đang sắp bước qua giai đoạn trưởng thành. Họ tìm ra được bầu bạn của mình. Ao ước được trở thành gia đình với nhau. Lăng Tiêu và Doanh Phong cùng là bạn học, vì một sự cố mà trở thành phối ngẫu của nhau, cùng lúc trở thành người trưởng thành. Từ đó mở ra những chương truyện đầy u uất. Trong ngày hạnh phúc nhất đó, ngay khi nghi thức bắt đầu, hai người yêu nhau lao vào trận chiến sinh tử, họ không còn nhận ra nhau, họ cấu xé, giết chóc lẫn nhau. Vì đơn giản đó là bản năng của Thiên Túc nhân. Không có khế chủ là người chủ động mà trong cuộc chiến này, khế chủ là người mạnh mẽ nhất. Họ là người sẽ chi phối hoàn toàn từ sức mạnh, tâm trí, bí mật đến cả cơ thể của người thua cuộc – khế tử.

Lăng Tiêu và Doanh Phong đều thuộc loại người mạnh mẽ, nếu Lăng Tiêu mềm dẻo như cây trúc, thì Doanh Phong như một cây cổ thụ có phần cứng nhắc. Chính vì vậy người chiến thắng trong trận chiến sinh tử ấy là Doanh Phong. Doang Phong chiến thành trở thành khế chủ với Lăng Tiêu. Nhưng hắn không hề vui, vì hắn vẫn đang tìm kiếm chủ nhân của hạch đào có từ bên người từ khi sinh ra. Hắn có phần chán ghét Lăng Tiêu, cũng có phần tò mò, khi nhắm trong tay quyền điều khiển cả một con người. Nhưng hắn đâu biết hắn làm như vậy là tổn thương Lăng Tiêu, cả thể xác và linh hồn không thể chữa lành, vì cả hai đều không biết sự thật tàn nhẫn này. Tất cả người Thiên Túc đều ngầm giấu đi sự thật này bởi họ lo sợ, e ngại. Xuyên suốt quyển 1 đều mang lại cho người đọc cái cảm giá nghẹn ngào và có phần thấy quá u tối. Không dưới hai lần mình định drop truyện.

Đến quyển hai mọi việc đã tiến triển tốt hơn, Doanh Phong và Lăng Tiêu từ phối ngẫu có chỉ số thấu hiểu thấp nhất, họ từ từ chấp nhận nhau, nhìn thấy điều tốt đẹp của đối phương. Doanh Phong dần buông bỏ nhân duyên với chủ nhân của hạt đào mà chấp nhận Lăng Tiêu. Mọi chuyện có lẽ sẽ thật đẹp khi Doanh Phong đã định cầu hôn Lăng Tiêu. Nhưng mọi việc đã trễ mất rồi, Lăng Tiêu bị bắt cóc, anh cứu không kịp, anh chỉ kịp thấy chiếc tàu chở người anh thương nổ tung ngay trước mắt mình. Đôi mắt anh chuyển thành màu xám khói, anh đã mất đi Lăng Tiêu, mất đi phối ngẫu của mình, để đến lúc này anh mới biết mình thật sự rất yêu Lăng Tiêu, mà Lăng Tiêu đã yêu anh rất lâu rồi.
——-
Lăng Tiêu có một kho tàng bí mật. Cậu cất giữ tất cả tình yêu của mình tại đó. Cậu nói với Doanh Phong chỉ cho đến ngày cậu chết anh mới được xem. Trong đó là 24 vỏ bánh mì Doanh Phong mua cho cậu, để biết rằng cậu rất kiêu ngạo vì Doanh Phong. Cậu nói” Doanh Phong em rất thích anh, từ rất lâu trước kia đã thích. Có thể lấy thân phận bình đẳng nói ra lời này, thật sự quá tốt.” Doanh Phong hối hận khi không biết sớm hơn tâm ý của cậu, anh hối hận, nhưng mà Lăng Tiêu đã không còn mất rồi.
——
Kết thúc quyển hai và mở đầu quyển ba. Cũng là quyển hay nhất.
Lăng Tiêu không chết mà quay lại 4000 năm trước. Để phát hiện ra thân thế của người Thiên Túc nhân. Một sự thật khiến bạn phải ngỡ ngàng mà đầy xót xa, khiến nước mắt của bạn chỉ có thể không ngừng rơi. Để biết rằng chủ nhân của hạt đào chính là kiếp trước của Lăng Tiêu.
——-
Người Thiên Túc nhân 4000 năm trước không phải là người. Người Thiên Túc cổ đã tạo ra họ. Cho họ sức mạnh nhưng lại tước đoạt đi tình yêu. Trong 4000 năm ấy, là nơi khởi nguồn của sự ràng buộc khế chủ và khế tử. Qua quá nhiều kiếp phải giết đi người mình yêu, Dạ Tranh lại lần nữa giết đi Lăng Kỳ, qúa đau khổ khi có rồi rồi lại đánh mất. Ai trong lúc ấy cũng hy vọng có thể san sẻ tuổi thọ cho người mình yêu. Và kì tích đã xảy ra Lăng Kỳ sống lại , nhưng từ nay một nửa tuổi thọ của cậu là do Dạ Tranh cho, quan hệ của họ sẽ không còn ngang hàng, mất đi thứ gọi tôn nghiêm nhất. Nhưng nếu nó là một đề toán buộc họ phải lựa chọn, họ đã chọn cách thức này, dù chỉ một hy vọng nhỏ nhoi trong đêm tối , dù biết sẽ làm người người oán tránh. Nhưng mong 4000 năm sau, mong hậu nhân có thể tìm được phương thức ở chung bình đẳng, đem tâm ý giờ phút này của họ, một đời lại một đời kế tục.
———-
Tới đây mình cực kì khâm phục tác giả đã vô cùng khéo léo khi đan xen các chi tiết tuy nhỏ vào với nhau để tạo thành 1 bức tranh tổng thể.
———-
Trong 4000 năm dài đăng đẳng ấy, Lăng Tiêu đã khắc rất nhiều tư nhiệm thạch cho Doanh Phong với lời nhắn ” O-Sa-Mi-Su-Ka” nghĩa là ta nhớ ngươi.

Cuối cùng sau hành trình dài 4000 năm đằng đẵng, Doanh Phong và Lăng Tiêu cũng gặp lại nhau. Một lần nữa họ trải qua nghi thức, với sự hạnh phúc mất đi tìm lại được. Nhưng ngày vui chóng tàn khi họ phải trải qua một hồi chiến trận. Doanh Phong đã hy sinh và Lăng Tiêu cũng chọn cách kết thúc cuộc đời này để đi theo anh.
——-
Kết thúc này đối với mình khá là viên mãn, cảm thấy vô cùng xúc động khi đọc lại truyện. Tác giả giải quyết được tất cả các nút thắt, lời văn và cả phần dịch của bạn Windy cực tốt. Phần nhân vật của các cp phụ cũng góp phần làm nên điểm nhấn của truyện. Mỗi nhân vật đều được tác giả thổi hồn vô cùng tinh tế và đầy nhân văn. Nhìn họ chúng ta có thể cảm thấy đó chính là hiện thực của tình yêu.

Đến đây bạn đã muốn nhảy hố chưa nào!?

Hồ Nhi

Xem thêm:

>>> Review list truyện đam mỹ hay hoàn mình đã đọc nè!

Comments

comments