Review Thời niên thiếu của anh và em – Cửu Nguyệt Hi


Cửu Nguyệt Hi vốn nổi tiếng với những bộ ngôn tình kết hợp phá án, trinh thám như “Freud thân yêu”, “Archimedes thân yêu”,… Vì thế khỏi phải bàn về độ chắc tay của tác giả trong mỗi câu chuyện rồi. “Thời niên thiếu của anh và em” cũng là một tác phẩm hay khỏi phải bàn. Cùng mình đến với phần review Thời niên thiếu của anh và em nhé!

1. Sơ lược thông tin truyện Thời niên thiếu của anh và em

Tên truyện review: Thời niên thiếu của anh và em
Tác giả: Cửu Nguyệt Hi
Số chương: 29 + ngoại truyện
Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường, OE

Review Thời niên thiếu của anh và em


________
Văn án:

Em của thời niên thiếu, xinh đẹp, đáng yêu, rực rỡ huy hoàng. Anh của thời niên thiếu, xấu xí, thối nát, tương lai mờ mịt.
Phải chăng trên thế gian này không có tình yêu?
________

Đọc truyện tại đây: Tủ truyện Ngôn tình

2. Review Thời niên thiếu của anh và em

Từng nghe nói, thời gian và hiện thực, vừa là chén trà đào ngọt mát, lại vừa là bát thuốc độc cửu tử nhất sinh. Đẹp, nhưng cũng là tàn khốc đến đau lòng…

Trước đây, khi thấy dòng chữ này, tôi vẫn có thể mạnh miệng khẳng định rằng, trong kẽ hở của tháng năm và thực tế khắc nghiệt ấy, chạm mắt, có thể thấy thanh xuân, thấy quãng thời gian đẹp đẽ, khó quên nhất của đời người. Đến khi, đọc xong cuốn THỜI NIÊN THIẾU CỦA ANH VÀ EM của Cửu Nguyệt Hi, tôi mới biết mình sai rồi…

Sai? Bởi lẽ, từng trang truyện như gáo nước lạnh tạt thẳng vào cái non dại mơ mộng của tuổi trẻ, từng chữ từng nét bút không ngừng khắc ra tháng ngày nghiệt ngã nhất nơi trường học, có bạo lực học đường dai dẳng không dứt, có sinh mạng non trẻ đột ngột mất đi, có sự vô tâm của đám đông, của xã hội, có sự lạnh giá cứng nhắc của pháp luật, có sự mù mịt tối tăm phủ đầy thời niên thiếu, … chua chát, nghẹt thở, đau đến khóc không thành lời…

Thế giới học đường Cửu Nguyệt Hi vẽ ra, hệt như chiếc lồng giam không lối thoát, đen tối, mơ hồ cùng cực, nó cho phép những đứa trẻ bị bắt nạt tồn tại và nhấn chìm trong đó, nhưng không cách nào định hướng nắm bắt ánh sáng tương lai.

Nữ chính Trần Niệm cũng là một nạn nhân bạo lực học đường như thế.

Trần Niệm là một nữ sinh ngoan ngoãn, chăm chỉ nhưng nhút nhát, mẹ đi làm xa nên cô sống một mình trong căn nhà cũ nơi hẻm nhỏ. Hơn nữa, Trần Niệm có tật nói lắp, vì vậy mà giao tiếp với bạn bè trong lớp lại càng ít hơn. Cô vốn là học sinh cao tam (lớp 12) cần tập trung học hành, cần mẫn ôn luyện chuẩn bị cho kì thi đại học sắp tới, chỉ là đối với chuyện xảy ra gần đây, không thể nào yên ổn học được: Trong trường có nữ sinh tự sát.

Cảnh sát tìm đến Trần Niệm lấy lời khai, vì cô là người nữ sinh kia gặp cuối cùng trước khi chết. Họ từng nghi ngờ cái chết của nữ sinh ấy là do áp lực tâm lý, bạo lực học đường tác động đến mà nguồn cơn là nhóm “đại tỷ” Ngụy Lai, nhưng không có bằng chứng xác thực. Trần Niệm đối mặt với ánh mắt dò xét của pháp luật, cô cắn răng lựa chọn trốn tránh, nói dối không biết gì hết, tìm cách giữ mình. Cô không dám nói, bởi vì cô hiểu, chỉ cần cô nói ra, sẽ lập tức trở thành đối tượng bị bắt nạt kế tiếp, mà xung quanh chỉ toàn là những kẻ bàng quan.

Trần Niệm, vùng vẫy trong giằng xé bất lực…

Thật ra, Trần Niệm luôn khiến người ta có cảm giác: một cô gái kì lạ, bình tĩnh, trầm lặng, cô yếu đuối hơn bất cứ ai, nhưng cũng kiên cường hơn bất cứ ai. Cô yếu đuối, sợ hãi bị bắt nạt, bo bo tìm cách bảo hộ bản thân, thậm chí ngay cả ngẩng cao đầu bước ngang qua ánh mắt châm chọc, chế giễu của đám bạn học, cô cũng không làm được. Nhưng cô cũng mạnh mẽ theo cách của riêng mình, nhận phải tiền giả liền cố gắng đòi hoàn trả công bằng; chứng kiến cảnh một đám côn đồ cùng bắt nạt một nam sinh, cô nhấn gọi 110; … Ngoài ra, Trần Niệm cô, đến cuối cùng cũng dứt khoát quyết định nói ra lời trăng trối của nữ sinh tự sát kia.

Và vì khai ra sự thật, Trần Niệm bị bọn “đại tỷ” kia ghim thù.

Một cô gái yếu ớt, mong manh như cô thì xoay sở cách nào chứ? 38 kế, chạy là thượng sách! Nhưng mà trốn chạy, nào có đơn giản như vậy. Có lần Trần Niệm chạy thục mạng về nhà, vừa lao vội vào trong, đóng cánh cửa lại cũng là lúc Ngụy Lai đuổi tới, đập ầm ầm trên cánh cửa gỗ cũ đã mục sơn. Lần khác, để trốn bọn họ, cô phải chui vào thùng rác, nhẫn nhịn mùi hôi hám và đủ thứ côn trùng cắn, quá nửa đêm mới dám bò ra.

Bất lực, đến tuyệt vọng…

Sau đó, không còn cách nào khác, cô buộc phải tìm đến Bắc Dã.

Một nữ sinh trung học yếu ớt nhút nhát, lúc nào cũng có thể bị người bắt nạt, và một tên côn đồ mới mười bảy tuổi đã khiến không ít người phải khiếp đảm dè chừng? Cặp bài lệch này, càng nhìn càng không thấy điểm chung, càng nghĩ càng thấy không có quan hệ…

Nhưng khi mà nhà trường và xã hội bỏ mặc Trần Niệm, không bảo vệ được chút thiện lương cuối cùng ấy nữa, thì cậu ta lại dang tay.

Bắc Dã dạy cô đọc hai chữ tên mình, không cho phép nói lắp nữa. Cậu ta ra mặt đòi lại tiền cho cô, mua cho cô bánh mỳ nóng mới ra lò. Cậu ta cầm guitar đàn cho cô nghe những thanh âm dịu êm trong tháng ngày tối mịt. Cậu ta đem cô một đường chạy trốn trên bậc thang sân khấu trong cơn mưa, bàn tay, ngón tay, đan chặt vào nhau. Cậu ta ngày ngày bảo vệ cô trên đường đi học, không cho đám “đại tỷ” kia cơ hội lại gần.

“ Anh muốn cùng em hoang phí thời gian
Chẳng hạn như cúi đầu ngắm cá
Chẳng hạn như để chén trà trên bàn rồi rời đi
Hoài phí bóng hình xinh đẹp của chúng
Anh còn muốn cùng em hoang phí nắng chiều
Chẳng hạn như đi dạo đến tận khi sao giăng đầy trời
Anh còn muốn hoang phí khi trời nổi gió
Ngẩn ngơ ngồi hành lang
Đến khi mây đen trong mắt em bị gió thổi ra ngoài cửa sổ
Anh đã hoang phí cả thế giới…”

Nhưng mà ngàn tránh vạn tránh, không tránh khỏi một lần sơ suất. Chỉ một lần Trần Niệm thoát khỏi tầm nhìn của Bắc Dã thôi, cô đã bị lôi đi, bị đánh đập, vũ nhục, cuối cùng trốn trong bụi cỏ không dám gặp người.

Bắc Dã tìm cô cả đêm, khi tìm được đã không nhận ra nổi người con gái mặc áo đồng phục, váy trắng tinh khôi như ngày đầu gặp gỡ nữa.

Bóng dáng Trần Niệm khi ấy, bàn tay níu chặt lại giống như bóp chặt lấy tâm can người đọc. Cô ấy đau, tôi cũng đau, có cái gì ấy âm ỉ trong lòng, kìm không được mà bật thành tiếng cũng không xong, nước mắt cứ thế thi nhau rơi xuống…

Nhưng mọi chuyện đâu chỉ dừng ở đấy, tấn bi kịch này khép lại, màn kịch đau thương khác lại kéo ra…

Sau tất cả những giày vò, vùi dập đến cùng cực kia, “đại tỷ” Ngụy Lai vẫn còn chưa buông tha. Cô ta hẹn gặp mặt Trần Niệm ở sau núi, dọa sẽ tung clip quay lại hôm đó, khiến cho Trần Niệm thân bại danh liệt mới thôi.

Lòng dạ con người, hóa ra còn có thể máu lạnh đến như vậy…

Tâm tính con người, hóa ra còn có thể méo mó, ngoan độc đến như vậy…

Thanh xuân một người, hóa ra còn có thể đau thương, tuyệt vọng đến như vậy…

Trần Niệm trong ánh mắt đe dọa, tiếng cười giễu cợt vô tình đã hoảng loạn, lỡ vung dao đâm chết Ngụy Lai. Bắc Dã biết được, lập tức trấn an cô, tìm cách hủy thi diệt tích, thậm chí, khi cảnh sát bắt, anh nhận hết mọi tội lỗi về mình, kể cả chuyện cậu ta không làm.

Chỉ để người cậu muốn bảo vệ, được bình yên, vượt qua kì thi Đại học rồi, sẽ an an ổn ổn đến Bắc Kinh, hoặc là một nơi khác, thoát khỏi thành phố cặn bã này…

“ Nhóc nói lắp, anh sinh ra đã là rác rưởi, thứ bỏ đi, cả đời này của anh đã định trước sẽ không làm nên trò trống gì. Em thì khác, em còn có Bắc Kinh.

Anh nhất định sẽ không phải là người kia trong sinh mệnh em, sẽ không phải là người xứng đôi với em. Cho nên em hãy nhớ, anh không có gì đáng để hối tiếc…

Còn anh thì sao? Không có cách nào cả, anh thích một người, anh chỉ muốn bảo vệ cô ấy, giấu cô ấy đi, bất kì người nào cũng không thể chạm vào, nói không chừng, không thể bắt nạt được, ai cũng không được nói cô ấy một câu không tốt.

Chỉ một chuyện này…”

THỜI NIÊN THIẾU CỦA ANH VÀ EM khép lại trong ám ảnh vô cùng. Tôi đã từng nghĩ, tình yêu đẹp nhất trên thế gian là gì? Có phải là hoàng tử và cô bé lọ lem, có phải là tình ý muôn kiếp không đổi, có phải là câu chuyện yêu ngây ngô non dại của tuổi trẻ, có phải là cùng nắm tay nhau đi đến bạc đầu??? Thật ra điều đẹp nhất, đơn giản chỉ là bước vào lòng đối phương đến không sớm, không muộn, vừa kịp, cùng trải qua tháng ngày mây đen giăng mù trời, vì bảo vệ người kia mà bất chấp đến cùng…

Bài viết tương tự:

>>> Review Cá mực hầm mật – truyện ngôn tình cực ngọt ngào đáng yêu

>>> Cập nhật truyện ngôn tình mới + Ngôn tình ngược nặng hay nhất 2019

Comments

comments