Truyện “Miếu ba cô” của Cao Ngữ Yên được lấy cảm hứng từ một câu chuyện có thật tại đèo Bảo Lộc, Lâm Đồng. Nơi đây đã xảy ra nhiều tai nạn thương tâm, trong đó có 3 cô gái trẻ là sinh viên đại học. Truyện khám phá sự tích của ngôi miếu, những câu chuyện ma quỷ và huyền bí xoay quanh vụ tai nạn của những cô gái trẻ ở khúc cua nguy hiểm này.
1. Nguồn gốc và địa điểm
Bảo Lộc, Đà Lạt là thành phố cũ của tỉnh Lâm Đồng. Miếu ba cô đèo Bảo Lộc là một ngôi miếu nhỏ nằm trên quốc lộ 20 của đèo Bảo Lộc. Tổng chiều dài của đèo khoảng 10km nhưng lại có tới 108 khúc cua gấp và đây được xem là tuyến đường nguy hiểm, thường xuyên xảy ra tai nạn giao thông.

Miếu ba cô – Cao Ngữ Yên
Miếu ba cô Bảo Lộc cũng được xây dựng sau một tai nạn thương tâm trên đèo vào năm 1975. Sau tai nạn thảm khốc đó, người dân đã xây dựng miếu ở đèo để thờ cúng, người qua đèo đến cầu bình an. Hiện nay, miếu ba cô ở đèo Bảo Lộc không chỉ là nơi thờ cúng mà còn là địa điểm tham quan của những du khách hiếu kỳ muốn tìm hiểu về sự huyền bí của con đèo.
Link đọc truyện: Miếu ba cô – Cao Ngữ Yên
2. Miếu ba cô – Những câu chuyện huyền bí nơi đèo Bảo Lộc
Người người kháo nhau, miếu hoang hóa miếu có người. Không biết do ai khởi xướng mà trong một buổi chợ phiên, người ta khiêng gạch lên, trát lại vách, đặt bệ thờ, sửa soạn bàn hương mới, lọ hoa, lọ nước. Bên hông miếu, ba nấm mộ đắp song song, bia khắc trơn, không tên nhưng ai cũng biết rằng để chỉ ba cô gái chết oan tại đèo này. Người qua đèo bắt đầu gọi rành rọt – Miếu ba cô, gọi nhiều thành quen, gọi lâu hoá linh.
Dân buôn qua đèo sáng thắp nhang đèn, chiều cúng vái. Tài xế lái xe qua đèo đều ghé vào dâng ba quả trứng gà, chén nước chè nóng ấm. Những người đàn bà gánh hàng cầu cho đừng mưa lúc vượt dốc. Những đứa nhỏ rụt cổ trong áo mẹ cũng biết chắp tay khấn vái. Tất cả những điều ấy dường như đã trở thành lệ quen thuộc ở miếu.
Ngày nào cũng vậy, đèn trong miếu đêm nào cũng tự sáng chừng ba khắc, chút ánh sáng nhàn nhạt như dầu lạc. Khi hết ba khắc thì tự động tắt, cũng là lúc gió từ lòng vực đổi chiều. Nhà Nguyễn Đình, nhà Phát Đạt giờ đã dạt mỗi nhà mỗi phương, không ai biết họ sống chết ra sao. Nhưng mỗi khi qua đèo, người nhà đều lặng đi, có người run tay, liền bảo tài xế đổi đường khác. Ai đó trong họ chú ý, hễ nhắc tới tên đèo là đèn bàn trong nhà tự chao đảo như thể gió từ nơi khác thổi về.
Đọc thêm: Tết ở làng Địa Ngục – Thảo Trang
3. Miếu ba cô – Một đóng góp cho kho tàng truyện linh dị Việt Nam
Có thể nói, Miếu ba cô của Cao Ngữ Yên đã có những đóng góp lớn cho kho tàng truyện linh dị Việt Nam. Câu chuyện dựa trên sự kiện có thật, tạo nên sự gần gũi và thu hút người đọc. Điểm đặc biệt của truyện là cách kết hợp khéo léo yếu tố linh dị với chiều sâu tâm lý nhân vật.
Mỗi chi tiết truyện đều có hàm ý nhân quả – gieo gì gặt nấy, thiện ác hữu báo. Không chỉ khiến độc giả lạnh gáy với những cảnh tượng ma mị, tác phẩm còn gợi ra suy ngẫm về niềm tin, lòng trắc ẩn trong đời sống con người. Cốt truyện hấp dẫn, không khí rùng rợn và thông điệp nhân văn sâu sắc, đây là lựa chọn phù hợp cho những ai yêu thích truyện linh dị Việt Nam với những suy tư sau cùng ý nghĩa.
Đọc thêm: Quầy hàng ma ám ven đường – Mr.Tan
Kết bài
Miếu ba cô của Cao Ngữ Yên không chỉ là một câu chuyện linh dị đơn thuần khiến người đọc rùng mình sợ hãi, mà còn là lời nhắc nhở sâu sắc về những giá trị nhân văn, những câu chuyện trong đời sống con người. Tác phẩm khéo léo kết hợp yếu tố tâm linh, dân gian và cảm xúc con người để tạo nên một không khí vừa ma mị vừa day dứt. Đằng sau những hiện tượng kỳ bí và bóng hình oan hồn là câu chuyện của nỗi đau, của sự hối lỗi và khát vọng được giải thoát. Chính điều đó khiến Miếu ba cô trở thành một đóng góp đặc sắc cho kho tàng truyện linh dị Việt Nam. Đồng thời cũng là trải nghiệm khó quên cho những ai muốn đắm chìm trong không gian vừa ma mị vừa thấm đẫm tình người.






