Mình đến với” Những lá thư không gửi” một cách rất vô tình. Mình chưa hề đọc qua bất kì review về sách hay nghe PR. Chỉ là vào một buổi chiều đang lang thang đi tìm đọc sách thì mình đã mua. Vì đọc nhan đề mình thấy tò mò và cảm giác có lẽ đọc tác phẩm này, mình sẽ được an ủi phần nào đó dù chẳng biết là gì.
Câu chuyện xoay quanh cậu bé Ernest Morlaisse mười tuổi ngoan ngoãn, học giỏi, đẹp trai, luôn được các cô bé trong trường yêu mến. Nhưng Ernest lại có một cuộc sống vô cùng nhàm chán và vô vị. Ernest cùng người bà của mình lại sống trong một chuỗi ngày bình lặng, buồn chán và hoàn toàn khép kín. Rồi một ngày, cuộc sống cô độc của cậu bỗng bừng sáng với sự xuất hiện của Victoire cùng đại gia đình vui nhộn của cô bé. Chính họ đã khuấy động trái tim tưởng chừng băng giá của Ernest, mở ra cho cậu một thế giới mới đầy tình yêu và màu sắc….. Mọi thứ dần dần đã được thay đổi, và bí mật trong căn nhà của cậu bé ngày một sáng tỏ. Tình yêu thương của những con người trong truyện thật làm cho những người đọc sách thực sự xúc động!
Tìm hiểu về sách văn học tại: http://sachvanhoc.vn/
Ernest sống một cuộc đời vô cùng tẻ nhạt. Đến việc leo cầu thang cậu cũng leo từ từ, không nhanh nhảu leo lên như những đứa trẻ cùng tuổi khác để rồi vấp ngã mà khóc lóc hay gãy mất răng. Ernest cũng vô cùng chậm rãi và từ tốn hệt như một ông cụ già yếu lắm rồi. Ngày nào cậu cũng luôn ăn một quả táo xanh và một miếng bánh mì nướng. Dường như cậu đã quen với cái khẩu vị lỗi thời và chán ngắt của căn nhà này rồi cứ thế mà chấp nhận nó chẳng hề ý kiến hay khó chịu.
“Cậu nặng nề leo hết năm mươi bảy bậc cầu thang lên tới gác ba. Cậu không nhảy chân sáo mà cứ từ từ leo từng bậc một.”
Cuộc đời của Ernest sẽ vẫn cứ tẻ nhạt đơn độc thế, cậu chưa một lần suy nghĩ hay trải nghiệm điều gì mới mẻ nếu như cô bé Victoire de Montardent không bước vào đời cậu.
Cô bạn Victoire đem đến bao nhiêu là những rắc rối, lá thư gửi tới người cha chưa bao giờ được gặp mặt của cậu, câu chuyện về người ông của mình và chuyến đi xa tại hồi kết của quyển sách. Cuốn “Những lá thư không gửi” của nhà văn gốc Mỹ – Susie Morgenstern đã giành được 28 giải thưởng lớn nhỏ tại Pháp chỉ với 158 trang sách giản đơn mà đầy thú vị khiến cho những người đọc sách thật sự bất ngờ.
Bao trùm lên Những lá thư không gửi là sự giản đơn và trong sáng trong từng câu từ. Chúng tự nhiên thổi vào từng nhân vật hoặc là sự sinh động hoặc là cái lặng lẽ đến sững người. Từng nhân vật, từng tình huống mang sắc thái khác nhau, để lại những suy tư khác nhau. Tuy nhiên chính chúng luôn thật sự tinh tế khi tâm của con người được đặt vào từng hành động, từng chi tiết nhỏ nhặt nhất tưởng chừng như dễ bỏ qua nhất. Và bạn biết đấy, trẻ em rất thông minh và sẽ luôn dành nhiều thời gian để nhìn và nghĩ nên chúng hay có những suy tư khiến người lớn sững sờ.
Những lá thư không gửi kết thúc có hậu khi những bí mật cuối cùng đã được bật mí, khi con người chúng ta được sống thay vì cứ phải tồn tại tiếp trong những nhớ thương mỏi mòn với những điều khó nói. Chỉ cần dũng cảm lên một chút chút thôi, một câu nói, một lá thư có thể làm thay đổi nhiều cuộc đời rồi đấy!
Cuốn sách không có những cuộc phiêu lưu dữ dội, không có những tình tiết gay cấn giật gân. Nội dung nhẹ nhàng, mộc mạc, lối hành văn dí dỏm tinh tế cùng một kết thúc mãn nguyện, khiến những cảm xúc trong veo cứ thế dần len lỏi vào tim người đọc sách lúc nào không hay.