Review Cà phê đợi một người – Chờ đợi đẹp như một bức tranh


Trước khi tìm đến ” Cà phê đợi một người” mình đã ấn tượng với Cửu Bả Đao bởi lối viết nhẹ nhàng và sâu lắng của ông. Đây thực sự là một cuốn sách hay. Cả câu chuyện như một thanh âm trong trẻo, không có nhiều cao trào, không có gay cấn, chỉ nhẹ nhàng như một tách cà phê mà ai cũng cần để nhấm nháp.

“Cà phê đợi một người” là thanh âm trong trẻo dành cho trái tim mình quãng thời gian đó. Một câu chuyện không có nhiều cao trào, không có gay cấn, chỉ nhẹ nhàng như một tách cà phê mà ai cũng cần để nhấm nháp. Câu chuyện bắt đầu từ quán cà phê có tên “Đợi một người” nằm ở cuối ngõ, đối diện trường đại học (cái thời đọc truyện còn muốn sau này mở quán cà phê rồi lấy tên này chứ haha). Trong quán cà phê ấy mỗi người đều đang đợi một người của cuộc đời mình, là bà chủ, là Tư Huỳnh, là Trạch Vu, là A Thác…

Đây là một câu chuyện rất nhẹ nhàng, và dịu dàng nữa, dù trong truyện có những tình tiết “gay cấn” như khi A Thác bị mấy tên côn đồ dọa đánh, dọa chặt một cánh tay nhưng anh vẫn cố hết sức giữ bình tĩnh bắt bản thân mình giữ chặt thanh đao sẵn sàng chiến đấu, để bảo vệ cho Tư Huỳnh. Truyện giống như một bộ phim quay chậm, kể về những năm tháng tuổi trẻ mà ai cũng có, những ngốc nghếch và rung động đầu đời, những yếu đuối và góc khuất trong tâm hồn mỗi con người, sự sợ cô đơn, nỗi sợ hãi bị bỏ rơi, sự kiên nhẫn chờ đợi để chờ ngày gặp được đúng người phù hợp với mình… Trong truyện này, không phải lúc nào cuộc sống cũng là màu hồng, nhưng không hiểu sao, sau khi đọc hết truyện, tôi lại thấy một màu hồng bao phủ lấy toàn bộ nội dung, có lẽ là vì tinh thần lạc quan của tác giả được biểu hiện qua tính cách của Tư Huỳnh, cũng có thể vì kiểu kết thúc “những người yêu nhau cuối cùng sẽ đến được với nhau” của các cặp đôi trong truyện, hay vì thông điệp chỉ cần bạn nỗ lực và cố gắng nhất định ước mơ của bạn sẽ thành sự thật?

Review Cà phê đợi một người
Review Cà phê đợi một người

Bà chủ quán cà phê đợi người đàn ông của đời mình theo một cách rất riêng, dù trước đó chị đã từng tự tay xua đi hạnh phúc của mình chỉ vì sợ người mình yêu sau khi theo đuổi được mình, cũng như người khác mà dần quên mất đi nồng nhiệt ban đầu. Mỗi ngày bà chủ sẽ bán 2 cốc cà phê, một cho người gọi loại  “Bà chủ đặc chế” (loại cà phê cực kỳ khó uống do chính tay chị pha), một cốc phải mời bà chủ. Nếu gọi loại cà phê ấy có thể được nói chuyện với mỹ nữ, thời gian nói chuyện bằng một tách cà phê. Đó là lời dặn của người yêu cũ dành cho chị, rằng nếu như có một người đàn ông mỗi ngày đều không quản mưa gió, kể cả tuyết rơi, kể cả động đất làm con đường trước mặt nứt toác, anh ta sẽ khắc phục hết mọi khó khăn, gõ cửa và nói “Bà chủ đặc chế, hai cốc”, thì anh ta chính là người đàn ông dành cho chị.

Mình rất thích một A Thác trong truyện, tưởng chừng ngô nghê nhưng vô cùng tinh tế, giữa những “người bạn quái nhân” luôn có một A Thác nhiệt tình. A Thác là “cốc nước lọc trong vắt, đồng thời cũng coi tất cả mọi người là trong suốt, thế giới của anh rất đơn giản, vì vậy cũng rất thú vị…”.

Thế giới nhân vật trong Cà phê đợi một người đều có những điểm rất riêng, là bà chủ quán lãng mạn, là Albus đầy cá tính, là A Thác, là chú thím Kim Đao, là Tư Huỳnh… Theo một cách nào đó, họ có một liên hệ, ràng buộc lẫn nhau.

Liệu cuối cùng Tư Huỳnh có đến được với Trạch Vu? Liệu rằng tình yêu A Thác dành cho Tư Huỳnh có chạm đến trái tim cô gái nhỏ? Để trả lời câu hỏi này thì cần một cuốn truyện, một tách cà phê, một ngày mùa thu thật nhẹ nhàng thôi!

Truyện của Cửu Bả Đao luôn nhẹ nhàng thế thôi, nhưng đong đầy cảm xúc. Cuốn sách hay còn là do cách xây dựng nhận vật. Những nhân vật gần gũi và đáng yêu như bước ra đời thực mà ta có thể bắt gặp lúc nào đó trong quãng đời thanh xuân. Giọng văn hài hước, trẻ trung và cá tính, cuốn hút đến trang cuối cùng. Truyện không quá sâu xa triết lý mà lấy cái tính cách riêng biệt nhưng rất đời thường của mỗi nhân vật làm trọng tâm, vì thế mà rất dễ đọc và dễ cảm, khiến người ta khi thì vui cười tủm tỉm, khi thì lại bồi hồi nhớ lại mình cũng từng có một quãng thanh xuân thích ai đó và chờ ai đó mở lời đẹp như thế.

Comments

comments