Xem Truyện quân có bệnh không review


 

  1. Thông tin truyện Quân có bệnh không

Tác giả: Như Tự Ngã Văn
Thể loại: Đam mỹ, cổ đại không tưởng, có điểm ngược, hoàn

Đọc truyện tại : Thư viện Đam mỹ

 

Review truyện Quân có bệnh không

 

Văn án:

“Thế Dự, lòng ta không giả.” Sở Minh Duẫn đưa tay giấu vào trong tay áo tự nhéo mình một cái, ngôn từ thâm tình.
Nụ cười Tô Thế Dự bỗng nhiên sâu hơn, y híp lại con ngươi, ôn ôn hòa hòa mở miệng: “Ngươi có phải bị bệnh hay không?”
“Bệnh tương tư.” Sở Minh Duẫn quả quyết đáp.
“Thất lễ.” Tô Thế Dự vuốt cằm, tiếp đó xoay người rời đi.

 

2. Truyện Quân có bệnh không review

Đây có thể gọi là hành trình tạo nghiệp và bị nghiệp quật của Sở Minh Duẫn.

Điều đầu tiên cần nói ở đây là đừng tin vào tag bộ này, ngược nhẹ, không đâu, là ngược vãi chó ấy!

Thứ hai đây là một trong những bộ đam hiếm hoi mà hầu như couple phụ đều là couple nam nữ, không tra nam, không tiện nữ, không bánh bèo, chuyện tình của đôi nam nữ nào cũng đẹp, cũng rất sâu đậm, rất kinh động thế nhân.

Đó là câu chuyện về một Thượng thư đương triều dấn thân vào tội lỗi vì người vợ đã sớm si ngốc, cho đến tận lúc lên đoạn đầu đài, trước mắt hắn vẫn là hình ảnh nữ tử mang đôi mắt trong trẻo như hồ thu, khẽ cười gọi hắn “A Kính”.

Là câu chuyện về công chúa nhỏ đơn thuần, không biết lúc nàng mỉm cười nói “An Y Nặc, ta đã tìm được người trong lòng,” và giây phút nàng bị chính người trong lòng găm một đao vào tim, sẽ có cảm giác gì?

Là câu chuyện về hai kẻ cứ mơ mơ hồ hồ dò dẫm nửa đời vì lý tưởng của kẻ khác, đến khi tỉnh mộng thì tất cả đã quá muộn, “Phụ Vương, ta vốn không cần giang sơn, ta chỉ cần Tĩnh Xu” – hắn nói, “Tĩnh nữ kỳ xu, sĩ ngã vu thành ngung.”
Là câu chuyện về một tướng quân thủ thành, hắn đem tính mạng mình đổi lấy tính mạng con dân, mà giờ trên tay nàng là trường kiếm của hắn, thay hắn tiếp tục thủ hộ lê dân bách tính.

Là câu chuyện của đôi thanh mai trúc mã, “ta từ khi lớn lên chỉ biết có chàng, không có chàng ta làm sao sống tiếp”, “rốt cục ta có phần phúc gì mà có thể thú nàng làm nương tử?”.

Hay cố sự như mộng ảo, trong một mảng thiên địa ngợp trời đều là hoa đào, đế vương trẻ tuổi tương ngộ hồng y nữ tử, xiêm y đỏ rực như lửa, nàng tùy ý tựa vào gốc hoa đào, bên cạnh không rượu không kiếm nhưng lại toát ra mấy phần khí chất tùy ý bất kham, có người hỏi hắn “bệ hạ, người là thích nàng ta, vậy tại sao không mang nàng vào cung phong hậu?”, “chính là rất thích, vì rất thích nên mới không mang nàng vào cung, du hiệp thì vẫn nên vùng vẫy chốn giang hồ”. “Ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi, nếu ngươi còn không tỉnh, sẽ không kịp thấy hoa Giang Nam nở rộ.” – nàng nói.

Ban đầu mình cứ tưởng tác giả có thù với tình yêu nam nữ, nhưng không, tới đôi nam nữ thứ 4 BE thì mình xác định tác giả có thù với nhân loại chứ không riêng gì tình yêu nam nữ đâu! Đọc xong quả thật bị sang chấn tâm lý nặng nề, tâm mệt!
Về couple chính, là couple nam x nam đó, dĩ nhiên rồi vì đây là đam mỹ mà. Lý do hai bạn ngược nhau thì à… không riêng gì hai nhân vật chính, mà tất cả nhân vật xuất hiện trong truyện đều sống và hành động vì lý tưởng của riêng mình, ngược nhưng không cẩu huyết, ngược nhưng nó lại ngược một cách hợp lý vl, mang lại một cảm giác rất ức chế lại không chửi được ai.

Ngươi là vì muốn dùng sức của một người chống lại thiên mệnh, thay đổi cả thiên hạ, mở ra vạn dặm non sông, ta là vì lê dân bách tính an cư lạc nghiệp, là vì giang sơn gấm vóc phồn hoa. Vậy ta sai hay ngươi sai? Cuối cùng chỉ có thể thở dài một tiếng, cảm khái đạo bất đồng bất tương vi mưu!

Vậy tại sao lại bảo đây là hành trình bị nghiệp quật của Sở Minh Duẫn, thì là mà anh trót đi khẩu nghiệp quá nhiều, sau nghiệp nó lại quật không trượt phát lào. Nhân vật hi sinh 01 nhận vơ là thuộc hạ anh, đổ nước bẩn lên đầu anh, ok anh bảo “thuộc hạ ta không có ai xấu như vậy”, mỹ nhân tiếp cận hãm hòng hại anh, anh bảo “nữ nhân bên cạnh ta trước đây rất nhiều, nhưng không ai ngực phẳng như ngươi”, bạn nhỏ muốn theo anh là ảnh vệ cho anh, anh bảo “ảnh vệ là cái bóng của chủ nhân, ta khi nào có cái bóng lùn như vậy”. Và đỉnh cao của nghiệp quật chính là phát vạ mồm “Ta làm sao lại động tâm với y, Tô Thế Dự y mặt nóng tâm lãnh, vui buồn đều không thể hiện ra, nếu ai thật sự động tâm với y, thì xong rồi!”, vô tình và thật trùng hợp làm sao mật thám của Tô Thế Dự cài vào bên cạnh anh lại nghe được rồi về thuật lại không sót chữ nào, để sau này lúc anh “xong rồi”, chạy đi theo người ta “trong lòng ta có ngươi” thì người ta ứ chịu tin. Aizz, âu cũng do nghiệp thôi!

Nhưng cuối cùng đôi trẻ cũng HE, khá là trọn vẹn, đọc xong cũng khẽ thở phào “ôi cuối cùng tụi nó cũng ngừng ngược nhau”.

Túm lại sau tất cả thì đây vẫn là một bộ truyện đáng đọc, hơi chống chỉ định với những con tym mong manh íu đúi vì mức độ sang chấn tâm lý có phần quá đà, đọc mà đắng hết cả mề!

Xem tại: Tổng hợp truyện đam mỹ hay nhất 2019

Comments

comments


Like it? Share with your friends!

0