Review truyện Huynh đệ niên hạ – Chanh Tử Vũ, đam mỹ hay nên đọc.


Dành cho mấy bạn thích thể loại ngụy huynh đệ, niên hạ công nè. “Huynh đệ niên hạ” là một câu chuyện hay và hấp dẫn, tuy lấy bối cảnh vườn trường nhưng không phải kiểu trong sáng, thanh sảng mà theo hơi hướng u ám. Khác biệt nhỏ này lại đem đến cho “Huynh đệ niên hạ” một sức hút rất khác biệt. Cùng theo dõi nhé!

1. Sơ lược thông tin truyện Huynh đệ niên hạ

Tác giả: Chanh Tử Vũ
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, chủ công, huynh đệ không huyết thống, niên hạ công, nhất công nhất thụ, vườn trường, u ám, gương vỡ lại lành, HE.
Nhân vật: Ưu tú hóa badguy Kỳ Diễn công, ôn hòa nhược thân si tình Trình Trí Viễn thụ.

Văn án:

Vốn Kỳ Diễn đã có một gia đình hạnh phúc

Mãi tới khi người đàn bà kia cướp ba cậu bức cho mẹ cậu ra đi, điều đó làm cho cuộc sống của cậu bị đảo lộn hoàn toàn

Người phụ nữ đó mang theo một đứa con trai, người con trai tuấn lãng ấy từ đó trở thành anh trai của cậu.

Anh trai có cơ thể ốm yếu nhưng rất kiên cường mà lại ôn hòa, rất nhanh liền trở thành người thân thiết nhất với cậu ở trong nhà.

Nhưng oán hận với người phụ nữ kia, lại khiến cậu nhiều lần làm tổn thương người anh trai đó.

 

Nếu bạn đang tìm đọc 1 cuốn sách ebook hay , những cuốn tiểu thuyết tuyệt vời hãy bắt đầu với Waka – nền tảng cung cấp sách điện tử bản quyền lớn nhất Việt Nam. Đặc biệt, Waka đang chạy chương trình ưu đãi SIÊU HOT:

————

#ƯU_ĐÃI_CHÀO_BẠN_MỚI : Đăng ký tài khoản mới FREE ngay gói 3 tháng hội viên WAKA


➥ Tải app + đăng ký tài khoản mới và nhận ngay ưu đãi tại đây: https://bit.ly/free_3_thang_hoi_vien

Lưu ý: Chương trình kéo dài từ ngày 14/11/2022 đến 14/02/2023 và chỉ áp dụng trên phiên bản app Waka mới nhất, quý độc giả vui lòng tải, đăng ký, đăng nhập app để nhận ưu đãi.

 ————

Đọc truyện ở đây: Truyện đam mỹ hay hoàn

 

2. Review truyện Huynh đệ niên hạ

Kỳ Diễn không chỉ một lần hoài niệm quá khứ.

Hoài niệm một nhà ba người hòa thuận của ngày xưa. Mẹ cậu khi đó dịu dàng và ôn nhu biết bao, ba cậu khi đó yêu thương cậu nhường nào. Một cuộc sống êm ả, bình dị nhưng ấm cúng.

Nhưng đó cũng chỉ là quá khứ, mãi mãi cũng chỉ là hồi ức của riêng cậu.

Người đầu tiên mà ba yêu, mối tình đầu của ba, người mà ba hằng tâm niệm. Ba cậu nhìn thấy giọt nước mắt của dì, trong lòng dao động mãnh liệt.

“Đêm hôm đó, lần thứ ba ba đề cập đến chuyện li hôn, mẹ tôi nhảy lầu tự vẫn.”

Cậu ý thức được, mẹ cậu rời đi rồi, bỏ cậu lại rồi, không thể quay lại nữa.

Mẹ chết không nhắm mắt. Đôi mắt từng bao lần nhu hòa âu yếm nhìn cậu vẫn mở to, trân trân hướng lên bầu trời.

Kỳ Diễn không khóc, nhưng kì thực, một góc thế giới của cậu sớm đã sụp đổ.

Năm đó cậu mười một tuổi, ngước lên, chỉ thấy một màu xám ngắt.

Cuộc sống tươi đẹp của cậu, đến đây là chấm dứt. Những tháng ngày bình yên hạnh phúc ấy đã trôi vào dĩ vãng. Trước mắt cậu, chỉ còn là bóng đêm vô tận.

Cậu không còn mẹ, thậm chí, đến người từng là ba cậu cũng chẳng còn.

Những trận đòn, trận roi, những lời mắng chửi, những sự ghẻ lạnh, tất cả, trút lên đầu một đứa trẻ. Nhưng có vậy thì sao chứ? Đây là nhà của ba, ba yêu ai thì ba lấy người đó về, tất cả những điều cậu có thể làm là nhẫn nhục và chịu đựng.

Vì cậu không có khả năng phản kháng.

Một đứa trẻ mười một tuổi, đối diện với người đàn ông trung niên, đối diện với người đàn bà trưởng thành, cậu còn có thể làm gì đây? Ba cậu thản nhiên nhìn dì Mạnh đánh cậu, thản nhiên nhìn dì Mạnh đổ oan cho cậu, cậu còn có thể làm gì đây?

Ngày đó, cậu chứng kiến sự lạnh lẽo của lòng người, nụ cười xán lạn dần biến mất, tâm cậu dần nguội lạnh. Ngày đó, cậu chỉ còn cảm nhận được tình thân từ một người duy nhất, Trình Trí Viễn.

Mẹ rời bỏ cậu.

Ba không thương cậu.

Dì Mạnh đay nghiến cậu.

Thật nực cười, nhưng cũng thật bi ai, người duy nhất yêu cậu, lại chỉ có Trình Trí Viễn.

Trình Trí Viễn thương cậu. Trình Trí Viễn lo lắng cho cậu. Trình Trí Viễn quan tâm cậu. Trình Trí Viễn không màng nguy hiểm mà bảo hộ cậu. Trình Trí Viễn, Trình Trí Viễn, Trình Trí Viễn, anh làm quá nhiều điều cho cậu, anh trở thành thứ đẹp đẽ duy nhất trong mắt cậu, anh khiến cậu ỷ lại, anh khiến cậu rung động, anh là của cậu.

Trình Trí Viễn, năm đó em mười một, anh mười ba. Em cảm thấy rất ghét anh. Vì cớ gì anh được bao bọc như thế, còn em chỉ là một kẻ ngoài rìa? Vì cớ gì anh và mẹ anh lại ngang nhiên bước vào nhà em như thế, còn em lại bị đẩy ra xa?
Trình Trí Viễn, năm đó em mười ba, anh mười lăm. Anh nói anh thích em, em thực hoảng loạn, khi đó em tổn thương anh bao nhiêu sâu, em thực không dám ngẫm. Nhưng anh biết không, em cũng thích anh.

Trình Trí Viễn, năm đó em mười sáu, anh mười tám, em quay lưng bước đi, dù cho đó là cái quay lưng khiến em của tương lai hối hận, nhưng ngày mưa rào hôm đó, khi nước mưa rơi trên lên mặt em, rát, em chỉ muốn chạy khỏi đó thật nhanh, vùng vẫy thoát ra khỏi thứ tình cảm đó, thứ tình cảm khiến em đau khổ.

Trình Trí Viễn, năm đó em hai mươi mốt, anh hai mươi ba, em lần nữa gặp lại anh. Anh gầy gò và dong dỏng cao, vẫn xinh đẹp và nhu thuận như vậy. Em, vẫn thích anh như vậy. Tựa như cái năm năm thấm thoát trôi qua kia chưa từng tồn tại, tình cảm em dành cho anh chưa từng phai đi.

Trình Trí Viễn, hiện tại em hai mươi sáu, anh hai mươi tám, em đã yêu anh mười ba năm rồi, chúng ta có thể bên nhau được không? Bên nhau, chặt chẽ như năm xưa chúng ta từng làm, mãi mãi không rời xa. Lần này em sẽ thực hiện lời hứa của mình, nắm tay anh thật chặt, cả đời này không buông.
Trình Trí Viễn, em thích anh. Dù anh là con trai của người đàn bà em căm hận nhất, em vẫn thích anh. Dù anh không lựa chọn em, em vẫn thích anh. Dù anh vừa phiền phức, lại còn bệnh tật, mang đến cho em sự khổ sở, nhưng không sao, em vẫn thích anh. Dù năm đó em quay lưng bỏ đi, em vẫn thích anh. Dù hiện tại em đã hai mươi sáu tuổi, thực ra, em vẫn luôn thích anh.

Trình Trí Viễn, anh là chấp niệm cả đời của em.
Em yêu anh, và cũng chỉ yêu được một mình anh thôi.
“Mặc kệ là chờ đợi bao nhiêu lâu, đều đáng giá.”

Có những mối tình, không chỉ phụ thuộc vào tình yêu. Có những mối tình, cũng không chỉ có tình yêu. Một câu chuyện đầy rẫy sự bất công, sự bất lực và cả những điều dang dở. Nhưng bỏ qua quá khứ u tối, bỏ qua những vết sẹo lòng, bỏ qua sai lầm của tuổi niên thiếu bồng bột, hiện tại anh có em, em có anh, chúng ta bên nhau, kề cạnh không rời, vậy là đủ rồi, đúng không?

Qua phần review truyện Huynh đệ niên hạ sương sương thế này, không biết đã có bạn nào nhảy hố chưa nhỉ? :))) Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, cám ơn bạn đã chịu khó đọc hết bài review dài dài này <3

Xem thêm:

>>> List truyện đam mỹ xuyên không hay nhất, tổng hợp đam mỹ hay hoàn 2019

>>> Top 10 truyện ĐAM MỸ TRỌNG SINH hay nhất định nên đọc

Comments

comments