Review Nắp biển – Sự xoa dịu bình yên và nhẹ nhàng nhất


Nắp biển là một câu chuyện ngọt ngào và dịu dàng đến da diết nỗi lòng. Cả câu chuyện là lời tự sự của người thiếu phụ về những kỉ niệm tươi đẹp của thanh xuân. Banana Yoshimoto đã thật sự xuất sắc trong việc xây dựng những hình ảnh đẹp về câu chuyện.

”Nhiều người cho rằng trên đời không có gì là đẹp đẽ, thực ra những điều đẹp đẽ vẫn tồn tại một cách khiêm nhường và thật giản dị.”

Câu chuyện trong Nắp biển bắt đầu vào một ngày mùa hè tại thị trấn nhỏ yên tĩnh. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô sinh viên mỹ thuật Mari quyết định rời xa quê hương, đến sinh sống ở phương Nam xa xôi. Nhưng ý định ấy bỗng chốc bị dập tắt khi cô gái nhìn ngắm vùng biển quê hương và ăn món đá bào quen thuộc mà Mari yêu thích từ khi còn nhỏ.

Cô gái trẻ quyết định ở lại nơi thân thương này và mở một cửa hàng giải khát chuyên phục vụ món đá báo mát lạnh. Mùa hè của Mari trở nên ý nghĩa hơn khi có sự hiện diện của Hajime. Đó là một thiên thần mang vẻ ngoài rất đặc biệt.

Một tai nạn từ khi còn nhỏ đã khiến Hajime có một vết sẹo lớn bao phủ nửa bên phải khuôn mặt và toàn bộ cơ thể. Thật lạ lùng là điều đó không trở thành rào cản giữa Mari và người bạn mới. Bởi Hajime có một ánh mắt lấp lánh diệu kì. Trong đôi mắt trong veo cùng giọng nói thánh thót tỏa ra một thứ hào quang của tình yêu và sự lương thiện.

Hàng ngày, hai cô gái phục vụ cho những vị khách đến nghỉ ngơi ở thị trấn ven biển này món đá bào mát lạnh. Vừa làm việc, Mari vừa ngắm nhìn mảnh đất thân yêu mà cô đã gắn bó từ thuở ấu thơ. Cô gái trẻ chợt giật mình vì nơi đây đã thay đổi quá nhiều. Sự phát triển của du lịch đã đánh mất vẻ thanh bình của vùng biển đáng yêu này.

Thị trấn mà cô lớn lên dường như như biến đi đâu mất. Mỗi lần nghĩ tới điều đó Mari lại thấy chông chênh. Hajime cũng có những nỗi niềm giống cô. Nỗi niềm của những kẻ trưởng thành bỗng hoang mang vì cuộc đời không còn là giấc mơ màu hồng tươi đẹp nữa.

Review nắp biển

Nắp biển không được xây dựng nên bằng những diễn biến của một câu chuyện đúng nghĩa, nó chỉ là những chuỗi tâm sự trong những chuỗi ngày mùa hè đắm mình trong biển cả, thức dậy ngắm biển, cùng nhau dạo đêm ngắm biển, nhìn mũi vùng vịnh của một chủ cửa hàng đá bào và một cô gái nhỏ đang trong hành trình vượt qua nỗi đau mất đi người bà yêu thương nhất mà thôi.

Thế giới của nắp biển cũng chỉ có hai loại người, những kẻ xấu xa hám tiền độc ác và những người như Mari, như Hajime, tổn thương và lặng im chứng kiến những đau thương mà những kẻ ấy gây ra cho chính mình và cuộc sống xung quanh.

Cuối cùng, như Hajime nói, cô chẳng làm gì để thay đổi được sự thật rằng vùng quê của mình vẫn đang ngày một lụi tàn và biến mất, con người vẫn đang ngày ngày đóng xuống biển bao cột trụ bê tông làm đê chắn biển, các loài thuỷ sinh cũng chẳng còn, cô chỉ là một chủ cửa hàng đá bào bé nhỏ chỉ mở được mỗi mùa hè, làm một công việc tầm thường, nặng nhọc và nhàm chán, lặp đi lặp lại mỗi ngày. Thế nhưng, có gì đó khác. Chắc chắn sẽ có gì đó khác, chỉ cần ôm hi vọng như thế mà thôi.

Vẫn là nỗi buồn cùng nhiều suy ngẫm ngổn ngang trong trang viết, nhưng văn phong trong Nắp biển thanh nhẹ và lấp lánh niềm vui. Lật từng trang sách, ta có cảm giác như nghe một thiếu phụ kể về những kỉ niệm tươi đẹp của thời thanh xuân. Lấp lánh buồn mà thanh thản đến lạ lùng!

”Có khi con người ta trở nên vĩ đại hơn khi ở bên người khác”

Đọc nhiều sách hơn tại web doc truyen online offline waka.vn

Comments

comments