Gần đây mình bấn loạn một bộ đam cực hay, đó là bộ “Sự kiện sát nhân tại Vịnh Thiên Nga”. Nghe cái tên thì có vẻ đây sẽ là một cuốn đam mỹ kết hợp trinh thám, phá án, nhưng không phải đâu nhá. Nào mình không lan man nữ mà vào thẳng bài review truyện Sự kiện sát nhân tại Vịnh Thiên Nga đây!
1. Sơ lược thông tin truyện
Tên truyện: Sự Kiện Sát Nhân Tại Vịnh Thiên Nga
Tác giả: Tần Tam Kiến
Thể loại: Hiện đại, nhân duyên bất ngờ gặp gỡ, đô thị tình duyên, trưởng thành dịu dàng công x kiệm lời ôn hòa thụ, chế phục tình duyên.
– – – – – – – –
Giới thiệu:
Hình Bách Lâm chết rồi, chết tại phòng khách nhà mình.
Anh trai Hình Bách Xuyên vội vã chạy về từ nước ngoài, người đầu tiên anh gặp là Lý Giang Lạc, người yêu của em trai. Để xác nhận nguyên nhân cái chết của em trai, Hình Bách Xuyên ở lại nhà của Lý Giang Lạc, mà chẳng ngờ, anh dần dần bị con người kiệm lời dường như đang giấu bí mật nào đấy hấp dẫn.
Nhưng phải lòng người yêu của em trai mình, chuyện này khá khó khăn với Hình Bách Xuyên.
*Thụ mắc chứng ác cảm với tình dục, nghĩa là sẽ sợ hãi, tránh né tất cả các tình huống có liên quan đến tình dục, không thể làm tình vì chướng ngại tâm lý.
– – – – – – – –
Đọc truyện đam mỹ tại đây: Tủ truyện đam mỹ hay hoàn
Xem thêm: Review truyện Khế tử – Dịch Tu La
2. Review truyện Sự kiện sát nhân tại Vịnh Thiên Nga
Mình quyết định nhảy hố truyện là vì cái tên quá chi là hợp với sở thích, thậm chí lướt qua phần tag đọc thẳng vào chính văn luôn. Cứ đinh ninh đây sẽ là một bộ phá án giết chóc máu me lắm đây, nhưng đọc được khoảng 5, 6 chương là thấy có gì đó sai sai rồi, quay lại đọc tag mới biết thì ra mình tưởng bở. Nhưng vì tò mò nên vẫn đọc tiếp và đúng là bộ truyện không làm mình thất vọng.
Truyện được viết theo góc nhìn của cả hai nhân vật, anh trai Hình Bách Xuyên (công) và người yêu của em trai, Lý Giang Lạc (thụ), cả hai thay phiên nhau bày tỏ suy nghĩ, cảm xúc của bản thân. Lần đầu tiên mình đọc truyện viết theo kiểu thế này, tác giả viết rất tốt, rất chắc tay, không tạo cảm giác đơn độc, rời rạc, mạch truyện không ăn nhập. Điểm hay của cách viết này là người đọc có thể biết được tâm tình của mỗi nhân vật, không bị phiến diện nghiêng về một phía, giống như là chúng ta đứng ở giữa rồi công và thụ thay phiên kể chuyện vậy.
Truyện không phá án không máu chó không âm mưu dai dẳng, chỉ chừng 5 chương là chúng ta đã biết được nguyên nhân cái chết của cậu em trai Hình Bách Lâm. Thực tế thường phũ phàng. Người mà mình tưởng là yêu mình nhất lại cũng là người khiến mình tổn thương nhất, mà người tổn thương ở đây chính là Lý Giang Lạc. Tác giả có dành một chương để Bách Lâm bày tỏ suy nghĩ thông qua lá thư tuyệt mệnh. Không phải là Bách Lâm không yêu Giang Lạc, mà ngược lại rất yêu là đằng khác:
“Giờ ngẫm lại, hồi đó khờ quá, nhưng khờ đến hạnh phúc. Nếu trên đời có thuốc hối hận thì tốt biết bao, nếu có thật, có lẽ bây giờ anh đang ôm em an tâm ngủ ngon rồi.
Giang Lạc, em tin không, thật sự anh chỉ yêu em, hi vọng khi em đọc lá thư này vẫn tin tưởng câu đấy.”
Nhưng tình yêu của anh ta chỉ ở trên đầu môi, yêu nhưng không dám cùng nhau đối mặt, tránh né bệnh tình của Giang Lạc vì nghĩ như thế là tốt. Xong huyễn hoặc tự tin chỉ cần yêu trên tinh thần thôi là đủ rồi. Nhưng tình yêu thì sao có thể thiếu tình dục được chứ, hơn nữa còn là với người đàn ông bình thường đang tuổi trai tráng. Vì quá bí bách bản thân nên cuối cùng Bách Lâm bùng nổ, sa đọa. Cho dù mình có thể thông cảm chuyện ngoại tình nhưng sẽ không bao giờ tha thứ cho hành vi đó. Ngoại tình thì chỉ có 0 lần và vô số lần. Thử hỏi nếu không xảy ra chuyện thì Bách Lâm có biết điểm dừng không? Đôi lúc mình nghĩ, nếu Bách Lâm thẳng thắn hơn, chia sẻ với Giang Lạc nhiều hơn, dám đối mặt với bệnh tình của Giang Lạc thì biết đâu sẽ có một kết cục khác.
Sinh đôi với Bách Lâm là người anh trai Hình Bách Xuyên. Giống mặt giống ngoại hình nhưng tính cách thì không hề. Tác giả khá hay khi đã viết ra một Bách Xuyên đối lập hoàn toàn với Bách Lâm. Từ đó người đọc có thể hiểu được vì sao kết cục của Bách Lâm và Bách Xuyên khác nhau. Bách Xuyên trưởng thành, chín chắn, cùng yêu Giang Lạc nhưng anh chọn cách đối mặt với bệnh tình của cậu, yêu là chữa lành cho nhau, thẳng thắn với nhau chứ không phải phớt lờ tránh né yếu điểm của nhau. Anh quan tâm săn sóc cho Giang Lạc, từng bước một kéo cậu ra khỏi bóng tối tâm lý, dũng cảm thẳng thắn đề cập rằng cậu nên đi chữa trị rồi liên hệ bác sĩ cho, đây là điều mà Bách Lâm đã không làm được. Anh không thần thánh hóa tình yêu, không quá đề cao bản thân, anh biết mình là người phàm sẽ có dục vọng, và anh cũng muốn cho Giang Lạc cảm nhận được tình yêu độc chiếm của mình dành cho cậu.
“Tôi là một tên phàm tục, tôi thừa nhận. Tôi sẽ không nói xằng bậy rằng mình có thể chịu đựng được việc không làm tình với Giang Lạc. Tôi yêu em ấy, tôi muốn chiếm giữ em.”
Về Giang Lạc, cậu ấy là một người yếu đuối, cực đoan, quá khứ của gia đình đã làm cậu sinh ra căn bệnh tâm lý đầy nghiệt ngã đó. Cậu ác cảm, kinh tởm với hành vi thân mật hay làm tình. Có thể gói gọn cuộc đời cậu trước khi gặp Bách Xuyên trong hai chữ: Trốn tránh. Trốn tránh quá khứ, trốn tránh tình yêu, trốn tránh bệnh tình. Ngày xưa nếu không vì Bách Lâm cố chấp theo đuổi chắc cả hai cũng chẳng quen nhau, rồi sau khi chính thức yêu thì lại yêu sai cách, mình cảm giác Giang Lạc thần thánh Bách Lâm quá, tôn thờ Bách Lâm như Chúa cứu thế xong cho đi mà không dám nhận lại. May là Bách Xuyên xuất hiện, không đi vào vết xe đổ, bảo bọc cậu trong tình yêu thương, cứu rỗi cậu, xóa bỏ đi phần cực đoan, chiếu rọi ánh sáng xuống con đường vốn đã luôn u ám trong cậu.
“Anh kéo tôi trở về từ trên ban công, kéo tôi trở về từ tuyệt vọng, giờ đây, anh lại thử kéo tôi ra khỏi sự mù mịt vây quanh tôi quanh năm suốt tháng.”
Truyện 47 chương nhưng không dài, đọc một lèo trong ngày là hết, có thể liệt vào thể loại chữa lành, có nhiều câu triết lý về cuộc sống, tình yêu đáng ngẫm nghĩ. Bao phủ gần 2/3 truyện là bầu không khí nặng nề ngột ngạt vì cái chết của Bách Lâm và sự áy náy, băn khoăn giãy giụa của Bách Xuyên lẫn Giang Lạc khi rơi vào lưới tình với đối phương. Tác giả miêu tả rất kỹ tâm lý nhân vật chứ không hời hợt qua loa. Người ta thường nói “sau cơn mưa trời lại sáng”, càng về cuối càng ngọt ngào hạnh phúc, ai tìm được “chân ái” cho riêng mình.
“Tình yêu thì nên thế, cứ phải nói, phải thể hiện ra, bằng không làm sao đối phương biết cho được.”
Nếu bạn yêu thích thể loại truyện như này, nhớ nhảy thử xem sao nha!
Xem thêm:
>>> List truyện đam mỹ xuyên không hay nhất, tổng hợp đam mỹ hay hoàn 2019
>>> Top 5 đam mỹ ngược thụ nhất định không nên bỏ qua