Sách 28 là một cuốn tiểu thuyết Hàn Quốc – một nền văn chương độc đáo, mới lạ. Đây sẽ là câu chuyện ám ảnh bạn cho đến những trang cuối cùng.
“Nếu như không buông bỏ được cái tôi thực sự của mình với tư cách con người, thì thế nào những sinh mạng đặt vào tay anh cũng sẽ trở thành đối tượng. Một con người coi sinh mạng là đối tượng chứ không phải mục đích có thể gây ra những trò đê tiện đến mức nào, điều này anh đã học được từ cách đây rất lâu rồi, qua những việc do chính anh gây ra chứ không phải ai khác.”
Cảm nhận khi tớ đọc cuốn sách 28 này có gì đó như đang xem ‘Train to Busan’ hay ‘The Flu’ vậy. Một không gian rất Hàn Quốc và chủ đề về bệnh dịch lây lan, nên phải liên tưởng tới phim Hàn Quốc mới đúng không khí. Đọc ngày đông thì tớ nghĩ hợp vô cùng, vì trong truyện, mùa đông đang bao phủ, gió tê buốt, tuyết rơi trắng xóa và nhiệt độ hạ xuống thấp, tạo nên một không gian lạnh lẽo bao trùm.
Câu chuyện trong cuốn sách 28 kể với điểm nhìn xoay chuyển, không chỉ là những con người khác nhau mà còn là những chú chó khác nhau nữa đó. Nhờ thế mọi thứ đa chiều hơn, cảm xúc thật, sâu và nhiều cung bậc hơn; đồng thời cũng đem đến cho tớ một cảm giác mới lạ hơn khi đọc nữa.
Cái gây ấn tượng nhất cho tớ khi đọc cuốn sách 28 là nhân tính. Qua việc kể một câu chuyện về tình trạng hỗn loạn tại thành phố Hwa Yang, tỉnh Gyeongi khi căn bệnh “Mắt đỏ” lan khắp nơi, tác giả đã lột tả rất tốt tâm lý con người và hơn hết là sự thay đổi tính cách và hành động của họ khi rơi vào tình thế nguy hiểm và khi không còn pháp luật kìm kẹp. Vào lúc ấy, cái đói cái rét bủa vây, nguy hiểm kề cận, một khi nhiễm bệnh là không còn đường sống sót, con người ta sẵn sàng làm mọi việc để giành giật được sự sống cho mình.
Bị đe dọa bởi căn bệnh kì lạ lây từ người sang người, người sang chó, chó sang người, chó sang chó; dẫn tới cái chết vô cùng nhanh, con người dần biến đổi. Lực lượng cảnh sát, cứu hỏa không thể kiểm soát nổi trong khi cả thành phố lại bị bao vây cô lập, dẫn đến cướp bóc, cưỡng bức, đập phá, trộm cắp hoành hành khắp nơi. Mọi thứ bao trùm một màu chết chóc và hoang tàn.
Chung lại thì đây là một cuốn tương đối đặc sắc về cách kể chuyện và lột tả tâm lý, đề tài bệnh dịch dù không mới nhưng cách khai thác lại khá mới lạ với tớ, nên tớ nghĩ em nó rất đáng thử đó anh emmm ?
Dưới đây là tóm tắt sách 28
Thành phố Hwa Yang, tỉnh Gyeongi.
Một dịch bệnh bùng phát.
Người và chó lây nhiễm cho nhau.
Bệnh viện quá tải.
Quân đội vây quanh.
Cảnh sát, cứu hỏa làm việc đêm ngày.
Nhưng mọi thứ càng ngày càng vượt tầm kiểm soát…
Trích dẫn hay trong sách 28
“Hai tiếng súng vang lên cắt ngang câu nói của Jae Huung. Tiếng súng ở rất gần. Jae Hyung hút vào một cách nặng nhọc. Ánh mắt hướng về phía cô nhưng không phải đang nhìn cô. Ánh mắt đó đã bị mắc kẹt trong không gian, thời gian của mười một năm về trước, khi anh ấy nằm một mình giữa bình nguyên tuyết. Ánh mắt như sợ hãi, như giận dữ, mà cũng như đang nức nở. Yun Ju cố nắm chặt lấy bàn tay mình đang run lên. Bởi bàn tay ấy cứ như chỉ chực chìa ra làm gì đó.
…
Yun Ju lén giấu bàn tay siết chặt ra sau lưng. Cổ họng cô ngày một nghẹn lại. Những lời muốn nói cứ trào lên đến tận họng. Cô muốn nói rằng lúc ấy anh còn làm gì khác được chứ, ngoài việc cố sống ra. Chuyện sống còn, ấy không phải là vấn đề có thể lựa chọn. Đó là bản năng. Bản năng của tất cả mọi tạo vật có sinh mệnh. Nếu anh không bỏ Shijyaa thì có lẽ Shijyaa cũng sẽ bỏ anh thôi. Đó chính là đặc tính nghiệt ngã và cũng là nỗi buồn của sự sống. Chúng ta yêu mến xót thương bản thân, yêu mến xót thương người khác cùng những tạo vật có sinh mệnh, dường như cũng chính là vì cái bản năng ăm ắp nỗi buồn đó. Vì nếu nương tựa vào nhau mà sống thì có lẽ sẽ bớt đau buồn hơn. Bởi ít ra còn có thể tự lừa dối bản thân rằng trong thời gian nương tựa ấy, mình đã không bỏ rơi hay gây tổn thương cho phía bên kia.”
Tớ chấm cuốn sách 28 này 4/5 điểm.
==>> Đọc thêm sách văn học hay, tiểu thuyết Hàn Quốc, truyện kinh dị tại đây.